Gõ cửa
"Ai đó đã gọi tên của Thẩm Mỹ Nhân, đó là giọng của Lục Bích. "
******************************************
Cậu mờ mịt mà chớp chớp mắt, phản ứng vài giây mới hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Không gian yên tĩnh buổi sáng liền bị tiếng thét này phá vỡ, người chơi vội vã lên lầu hướng thanh âm dò hỏi , khắp nơi hành lang tràn ngọc tiếng khóc.
Thẩm Thanh Thành xốc chăn đứng dậy đi tới mở cửa, mặc một kiện áo ngủ đứng ở cửa , "Chết người? "
Người chết tên là Thi Quyên, chính là nữ nhân ở phòng đối diện Thẩm Thanh Thành.
Cửa phòng Thi Quyên lúc này mở lớn, bên trong có một số người đang kiểm tra tình huống, hôm qua có hai người không chịu hợp tác, chính là Thi Quyên cùng một nam nhân nữa.
Thẩm Thanh Thành cách khá xa, ở vị trí của cậu chỉ có thể mơ hồ thấy cổ chân trắng bệch rũ xuống bên mép giường.
Ở cửa chính là Bạch Ý đang đang khóc nức nở được Tiết Đồng an ủi bên cạnh, Thẩm Thanh Thành nhớ lại, hình như tiếng thét là của Bạch Ý.
Mới buổi sáng đã chứng kiến người chết, thật đáng thương.
Trần Cách là người đầu tiên rời khỏi phòng Thi Quyên, cậu ta che miệng, bộ dáng muốn ói nhưng cố nhịn, sắc mặt thoáng trâng bệch không khác người chết.
Cậu ta đi đến trước mặt Thẩm Thanh Thành, thấp giọng kêu :"Thẩm ca. "
Thẩm Thanh Thành nhìn cậu ta :"Tình huống bên trong như thế nào. "
Trần Cách sắc mặt lại trắng thêm vài phần, "Thi Quyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-xin-nguoi-vo-lam-nguoi-moi/2682366/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.