Nghĩ gì thế? – Tiến sĩ Gheer đi đến đằng sau Lục Phong. Lục Phong đứng trước cửa sổ ở phòng thí nghiệm, xa xa là Tháp Đôi và Vườn Địa Đàng rực rỡ ánh đèn.
Tới gần, chàng ta mới phát hiện thượng tá chẳng phải đứng sững một cách vô bổ. Anh đang vuốt máy liên lạc, màn hình sáng trưng hãy còn hiển thị giao diện người liên lạc, chàng ta nom thấy một cái tên xa lạ.
Tiến sĩ Gheer đứng kế anh, chau mày hỏi:
– Hubbard… là ai thế? Cậu còn thằng bạn nào khác mà tôi không biết à?
Lục Phong chẳng trả lời, Tiến sĩ Gheer cũng chẳng hỏi đến cùng. Đặt câu hỏi rồi không nhận được đáp án là lẽ thường với chàng thượng tá này thôi. Đương lúc chàng ta nói chuyện, cục bào tử nho nhỏ trắng phau ló ra khỏi cổ áo Lục Phong, trông nó như đang dè dặt quan sát tiến sĩ, kế đến vội chui tọt vào ngay.
Tiến sĩ Gheer cười tít mắt:
– Nó nhỏ vãi.
Lục Phong moi nó ra rồi đặt trên tay. Bào tử vốn dĩ to bằng lòng bàn tay giờ đây chỉ tày một hạt táo, nó dốc sức lủi mình vào trong tay Lục Phong, có vẻ rén Tiến sĩ Gheer lắm.
Tiến sĩ Gheer bảo:
– Hôm nay không cắt mày đâu, mày bé quá rồi. Ngoan nào, ráng ăn thêm ít chất dinh dưỡng đi, lớn tí tao lại cắt nữa.
Lục Phong liếc Tiến sĩ Gheer bằng ánh mặt lạnh căm.
Tiến sĩ Gheer khoanh tay, khoan thai nói:
– Mắc mớ gì sưng sỉa dữ thế, tôi có cắt cậu đâu mà lo?
Những ngày qua, căn cứ đã nhận ra công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cay-nam-nho/2395974/quyen-3-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.