“Bây giờ cậu ta không phải trẻ con nữa rồi.” – Lâm Cần nhắc nhở hắn, nâng chén trà lên uống một hớp, tốc độ nói chuyện của anh không nhanh không chậm, khiến người nghe có cảm giác rất thoải mái: “Di chúc anh đã che giấu một lần rồi, chuyện này chúng ta không thể lơ là. Bốn năm trước chú hai của anh có thể dụ Diệp Xán đến làm loạn, may là anh có thể đưa cậu ta đi, nhưng bây giờ cậu ta trở về rồi. Dù anh có thể kiểm soát cậu ta, nhưng em lo Diệp Quảng Thừa chưa hết dã tâm. Diệp Xán không được xem di chúc, cậu ta sẽ rất dễ bị lung lay. Nếu em là Diệp Quảng Thừa, em tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này.”
Hai nhà Lâm, Diệp đều là gia tộc lớn ở Đông Linh, nhưng nhà họ Diệp vẫn không bằng nhà họ Lâm, Lâm Cẩn dù là người nhỏ tuổi hơn vẫn đủ tư cách gọi thẳng tên người lớn.
Diệp Tự Minh nhàn nhạt nói: “Trong lòng anh tự biết.”
Lời này nghe có vẻ qua loa, nhưng Lâm Cẩn không hề nghi ngờ năng lực của người anh họ này. Ba anh sai anh đến nói chuyện với Diệp Tự Minh, chuyện chính đã nói xong rồi, anh thoải mái nói chuyện phiếm: “Anh hai, anh nghe em, nếu Diệp Xán thích cái gì không quá đáng, anh cứ chiều cậu ta đi. Bây giờ công ty đã ổn định, địa vị của anh cũng không dễ lung lay, cậu ta ở bên cạnh cũng không thể hạ bệ anh được. Nhưng mà… Em thực sự rất tò mò, rốt cuộc trong di chúc viết cái gì?”
Diệp Tự Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cay-the-bat-nat-anh/2464217/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.