Ba ngày sau đó, tôi nhận được điện thoại của Phương Mẫn, cô ấy nói cho tôi biết bọn họ mới xin nghỉ mấy ngày, dự tính về quê của Tả Lăng hưởng tuần trăng mật thứ hai, cô ấy nói muốn nhờ tôi trông hai đứa tiểu tử nghịch ngợm kia, tôi vui vẻ đồng ý, tôi biết Tả Lăng đang rất cố gắng bảo vệ gia đình mình.
Hy vọng lúc bọn họ trở về mọi chuyện đã chấm dứt.
Buổi chiều, tôi đi đến nhà bọn họ đón hai đứa nhỏ, nhìn thấy Phương Mẫn, sắc mặt cô ấy đã hồng hào lên rất nhiều, Tả Lăng ngồi bên giúp cô ấy sắp xếp lại hành lý.
Tôi ở lại đó ăn cơm tối, Tả Lăng cùng hai đứa nhỏ ở phòng khách chơi đùa, Phương Mẫn liền bí mật kéo tôi vào phòng ngủ.
“Tịch Ngôn, có phải Tả Lăng đã biết chuyện gì rồi không? Tại sao anh ấy lại xin nghỉ, còn nói muốn đi về quê du lịch chứ?” Chồng mình là người ham việc, cô ấy biết rất rõ.
Trên mặt tôi vẫn tươi cười, trong lòng lại nhen nhóm một chút lo lắng.
Tôi cười, đáp lời cô ấy “Anh Tả Lăng ngẫu nhiên muốn lãng mạn một chút thôi, nói đi du lịch chị liền ngạc nhiên sao, sau này hai người chưa chắc đã có cơ hội!”
Phương Mẫn nghe thấy lời tôi lập tức thả lỏng, nhưng vẫn không hết nghi ngờ, lại thở dài “Chị chỉ hy vọng lần này đi du lịch có thể quên hết mọi chuyện, lúc trở về không muốn thấy Hạ Khiên Dục nữa!”
Tôi cầm tay chị ấy “Nhất định như vậy!”
“Được, Tả Lăng là người tốt, anh ấy đối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cay-thuoc-phien-thien-duong/486674/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.