"Nào, đã đến lúc cướp bóc rồi!"
***
Có lẽ nhờ nhóc Matt giúp đỡ là một ý tưởng hay.
Cậu bé này cứ y như một cái động cơ có thể chuyển động được vĩnh viễn ấy.
"Chắc là em có thể giúp anh đi hỏi thăm vài chuyện." Harry nói: "Em bằng lòng giúp anh chứ?"
Matt lắc đầu, đáp bằng giọng điệu như đang dạy trẻ: "Mi phải nhớ kĩ: đừng nhờ con nít đi nghe ngóng bất cứ điều gì.
Người lớn sẽ không bao giờ chịu nói thật với lũ nhóc.
Có điều, mi là một kẻ xâm lược, mi có thể tự mình đi."
"Không," Harry nói chắc nịch, "Anh sẽ không treo người ta lên tra khảo đâu.
Việc này quá giật gân.
Anh không phải hải tặc."
"Mỗi một vị hải tặc đều không phải hải tặc bẩm sinh." Matt tự hào nói, "Chuyện này đòi hỏi tài năng."
"Vậy em có biết nhà Diggory không?" Harry quyết định chấm dứt cuộc trò chuyện ba láp này, quay lại với chủ đề chính.
Cậu phát hiện nếu như bỏ mặc thằng nhóc này nói tiếp thì chắc phải huyên thiên không ngừng nghỉ luôn.
"Hoá ra mục tiêu của mi ở đó à." Matt gật đầu thích thú: "Họ đã chuyển nhà xuống vùng hạ nguồn con sông rồi.
Chúng ta có thể trộm một chiếc thuyền để đi tới đó."
Harry nhìn Cedric.
Anh nhíu mày, rất lâu sau đó mới khẽ gật đầu.
Thế là Harry hỏi: "Em có thể chỉ anh đến đó được không? Những chuyện khác anh sẽ tìm cách."
Họ đi dọc theo bờ sông một đoạn.
Đột nhiên Matt giơ tay ra, vui vẻ reo lên: "Ta biết rồi, mi có thể cải trang! Mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cedhar-giac-mo-mua-ha/519218/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.