Lâm Tạ Phong lái xe một đường đi thẳng, chiếc xe chạy trên đường cao tốc, anh nhìn Lý Lệ Nhã ngồi ở sau lưng qua chiếc gương chiếu hậu:
"Chẳng phải cô nói cần hỏi tôi vài điều à?"
Lý Lệ Nhã chơi đùa với Ly Ly ở phía sau, cô ta quay qua nhìn anh:
"À suýt nữa tôi quên mất."
"Lẹ lẹ."
Lý Lệ Nhã chồm về phía trước giữa hai chiếc ghế, cảm giác hồi hộp không biết nên bắt đầu hỏi từ đâu, miệng cứ liên tục ấp úng:
"A... Ờ nên bắt đầu từ đâu đây?"
"Không biết hỏi từ đâu thì đừng hỏi!" Lâm Tạ Phong thẳng thừng đáp.
"Không được." Lý Lệ Nhã hét lớn vào tai anh.
Lâm Tạ Phong nổi cáu, anh một tay lái xe một tay bịt tai, khuỷu tay cố đẩy Lý Lệ Nhã ra càng xa càng tốt:
"Cô không biết điếc à!? Có chuyện gì thì nói lẹ đi, tôi còn chưa trách cô phá hỏng buổi hẹn của tôi với Tư Linh!"
"Thì ra nãy giờ khó chịu với tôi là chuyện này à?" Lý Lệ Nhã nở nụ cười đểu, cô ấy nham hiểm liếc nhìn Thẩm Tư Linh.
Thẩm Tư Linh chỉ biết cười trừ với Lý Lệ Nhã, cô ngại ngùng đá nhẹ vào chân Lâm Tạ Phong.
"Bớt hỏi nhiều đi!"
Lý Lệ Nhã bặm môi, cô ấy ghé sát anh hỏi nhỏ:
"Anh với Đằng Minh quen nhau bao lâu?"
"Đằng Minh? Sao cô lại quan tâm chuyện này?" Lâm Tạ Phong nghi hoặc.
Trước giờ Lý Lệ Nhã có quan tâm gì Đằng Minh đâu, hai người họ chỉ mới biết nhau qua lần hợp tác này! Sao nay lại hỏi về anh ta?
"Tôi hỏi anh trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-nuoi-con-han-nguoi/1548426/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.