Mọi người kéo nhau về căn hộ của Jodie, ỷ lại căn nhà có khả năng cách âm cao nên náo loạn đến ầm ĩ như karaoke, hò hét lung tung, Amaya một bên thầm lao mồ hôi hột, đây là nghiệp, bữa trước cô là người la hét banh phòng karaoke và người chịu trận là Ran và Sonoko còn bây giờ chính cô là người chịu trận đây có điều đến lượt cô là nghe 3 người hát, à không hét mới đúng
Trong lúc tất cả la lối um sùm như vậy, cô tranh thủ gọt trái cây để sẵn trong tủ lạnh, lát có cho mọi người ăn không quên nấu cảnh giải rượu để cho Jodie uống, lần này vì là bữa tiệc chia tay. cô ấy uống có hơi nhiều
Xong tất cả cô cùng hòa nhập với mọi người, hò hét nhưng không duy trì được lâu... mệt mỏi mà ngủ quên trên ghế
"Amaya yếu thật đấy" Sonoko trề môi chê trách... lúc đánh nhau thì hăng lắm mà mới chơi đùa xíu thôi mà đã ngủ rồi
"Cậu ấy đang bệnh mà... thông cảm cho người ta đi" Ran biện hộ giúp Amaya "Cậu không nhớ cứ vào mùa đông là cậu ấy rất ít đến lớp sau... chịu đến đây chơi với mình là xem như cố gắng lắm rồi đó"
"Em ấy bệnh gì mà từ năm trước đến năm nay vẫn chưa khỏi vậy em" Cô Jodie cũng đang nghỉ ngơi, nhảy nhót cả tiếng đồng hồ, giờ đã thấm mệt
"tụi em không biết ạ, em có hỏi cha em thì người bảo khi xưa Amaya gặp một tai nạn nghiêm trọng, hệ quả về sau cứ đến mùa đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-toi-la-thanh-tra-megure/2358151/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.