Trong tay bưng dĩa mì sợi nóng hỏi, nghe thấy mì sợ tỏa ra mùi thơm. Ánh mắt Hàn Mộ chua xót, nước mắt như chực chờ trào ra vành mắt.
"Tiêu Mộ, làm sao vậy? Ăn nhanh khi còn nóng đi." Chu Tiêu Bằng vuốt ve đầu Hàn Mộ, "Nếu không Bằng đại ca đúc em ăn?"
Kìm nén nước mắt rơi, Hàn Mộ lộ ra một tia mỉm cười, " tay nghề Bằng đại ca đều tốt như vậy."
"Đó là!" Chu Tiêu Bằng cười đắc ý, "Tay nghề của ta vĩnh viễn đều làm cho Tiểu Mộ."
Tay bưng bát khẽ run lên, Hàn Mộ biến sắc cuối đầu ăn, đã ăn mì sợ trong chén,
Bằng đại ca, em đã không xứng với anh rồi! Tôi đã ô uế, không thể làm cô dâu đẹp nhất trong mắt của anh rồi. Thực xin lỗi, thực xin lỗi...
Cái này giống như cả đời này của Hàn Mộ món ăn tốt nhất mà lại khó ăn nhất chính là mì sợ này rồi.
Bưng bát không, Hàn Mộ đối với Chu Tiêu Bằng cười nói, "Bằng đại ca, em nghĩ muốn thay quân áo. Anh có thể giúp em tìm một bộ quần áo tới được không?"
"Uhm." Chu Tiêu Bằng lấy khăn tay, nhẹ nhàng lau nước canh dính ở khóe miệng Hàn Mộ, "Đương nhiên có thể, Tiểu Mộ em trước ngồi chờ một chút." Chu Tiêu Bằng lấy chìa khóa vội vàng rời đi. Đối với thỉnh cầu của Hàn Mộ, anh luôn luôn đáp ứng tất cả. Không chỉ nói một bộ quần áo, liền đến cả cửa hàng quần áo cũng được.
Âm thanh đóng cửa vang lên bên tay Hàn Mộ, Hàn Mộ nhẹ nhàn thả lõng trí não.
Một trận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-tong-giam-doc-qua-can-ro/1231896/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.