"Hừ..." Hàn Khuynh Thược lạnh lùng trừng mắt nhìn Ninh Doãn Tích, khinh thường từ cái mũi cao thẳng hừ lạnh ra, "Mắc mớ gì tới ông?"
Không biết sao lại thế này, trong lòng Hàn Khuynh Thược có chút tức giận kháng cự Ninh Doãn Tích.
Tuy nhiên, Ninh Doãn Tích làm cho người khác có một cỗ áp lực không hiểu, nhưng mà, thời điểm Ninh Doãn Tích ôm nó Hàn Khuynh Thược cảm giác được thoải mái cực kỳ ngăn chặn cơn tức giận của bản thân nó. Hàn Khuynh Thược sở dĩ kháng cự cũng bởi vì loại cảm giác kì lạ không tên này.
Ông ta vì cái gì sao? Bọn họ hoàn toàn không quen biết có được hay không!
Hàn Khuynh Thược buồn nôn, đôi mắt hồ ly của Ninh Doãn Tích nhìn chằm chằm làm toàn thân nó không được thoải mái.
Lạc đường?
Hừ, Nó Hàn Khuynh Thược nếu là lạc đường thì thế giới này chẳng phải là liền có một cón đường lớn sao.
Truyện cười....
Khóe miệng Ninh Doãn Tích hơi vạch, nha đầiu được lắm, vậy mà không cảm kích sao?
"Bản thiếu gia này không phải có lòng tốt, sơ một cô gái bé nhỏ như con bị bọn buôn người lừa gạt sao?" Vẻ mặt Ninh Doãn Tích đứng đắn, nhưng giữa cặp mắt hộ ly lại lộ ra một tia cười yêu nghiệt.
"Tin ông...có là quỷ!" Hai tay Hàn Khuynh Thược ôm trước ngực, đứng hết sức lưu manh. Ninh Doãn Tích mà nói, tuyệt đối không thể tin tưởng.
"ha ha ha ...." Ninh Doãn Tích đột nhiên không hề dự liệu cười rộ lên
"Cười cái rắm!" Trong ánh mắt Hàn Khuynh Thược hiện lên một tia tức giận, "Hồ ly
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-tong-giam-doc-qua-can-ro/1231903/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.