Bốn mắt nhìn nhau trong ánh sáng.
Lông mày Hàn Mộ nhíu lại, đáng chết... Lại bị anh giành trước một bước, diện mạo của mình đã bị bại lộ hoàn toàn trước ánh sáng.
Có lẽ, thân phận thật sự của mình cũng sắp không giấu được rồi. Bởi vì bằng năng lực của NInh Doãn Tích, muốn tìm ra một người là chuyện dễ dàng.
Một khi đã như vậy, quyết định như vậy đi!
Hàn Mộ có chút thoải mái, dù sao sớm muộn gì anh ấy cũng biết rõ thân phận của mình.
Bất quá, Ninh Doãn Tích thật sự so với trên những tạp chí kia, càng đẹp trai hơn so với hình ảnh trên báo chí, đẹp mắt. CŨng khó trách chỉ cần một chút bóng dáng liền làm điên đảo các cô gái kia, càng không cần phải nói thêm đến năng lực và quyền lực của anh, có bao nhiêu cô gái tự nguyện quỳ gối dưới ống quần của anh.
"Ninh thiếu, xin chào!" Hàn Mộ nhếch môi, một câu chào hỏi từ miệng đỏ phát ra, cái lạnh lẽo bỗng nhiên tăng lên.
"Quả nhiên là cô!"" Ninh Doãn Tích nhìn chằm chằm Hàn Mộ, không có ý muốn dời tầm mắt của mình.
Thật sự là cô! Là cô, cùng anh một đêm hô mưa gọi gió, là cô, làm cho anh khổ sở "tìm kiếm" suốt sáu năm.
Sáu năm rồi...
Sáu năm trước, cô mềm mại như mặt nước, như mặt nước yếu mềm, trong ánh mắt tràn đầy nước mắt, hoa lê đẫm mưa, tinh khiết, giống như là Bạch Liên trên hồ nước, duyên dáng yêu kiều, chỉ có thể đứng từ đằng xa nhìn chứ không thể khing nhờn (Tiểu Phàm có chuyện nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-tong-giam-doc-qua-can-ro/1231931/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.