Ngọn đèn nhu hòa chiếu xuống, tỏa ra trên đất ánh sáng vàng óng, làm tăng thêm không khí thần bí
Hàn Khuynh Thược ngồi xếp bằng ở trên chiếc giường êm ái, mở ra máy tính, tay bắt đầu di chuyển trên bàn phím
"tít tít, tít tít, tít tít..."
Chỉ chốc lát sau, hình ảnh chìa khía vàng của Liệp Ưng vừa gửi tới bị Hàn Khuynh Thược nhánh chóng tìm kiếm trên máy tính.
"Bíp bíp..." Trên laptop nhánh chóng phân tích hình ảnh.
Hàn Khuynh Thược hơi khẽ cau mày, nhẫn nại chờ đợi kết quả cô muốn.
"Đăng..." một tiếng, trên màn hiện hình hiện lên một từ đơn, finished.
Khóe miệng tươi cười, Hàn Khuynh Thược nhìn màn hình, "Quản nó là thánh vật phương nào! Có lẽ, mình đã tìm ra được cái gì rồi..."
Nhìn tài liệu trên màn hình,mày Hàn Khuynh Thược càng nhăn càng sâu, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Tại sao có thể như vậy?
"Kho báu?" Hàn Khuynh Thược nhìn màn hình không chớp mắt, "Chìa khóa vàng là của nhà họ Ninh gì đó, cái đó được gọi là để mở kho báu?"
Có phải là chìa khóa mở ra kho báu hay gì không nó không quan tâm, nhưng mà, chuyện nó để ý đến là, mẹ nó làm sao có thể có chìa khóa này? Đây không phải là vật sở hửu của nhà họ Ninh sao?
Về lời đồn đãi ầm ĩ của chìa khóa vàng này.
Kho báu?
Hàn Khuynh Thược lạnh lùng cười, nếu thật sự là chìa khóa mở ra kho báo, nhà họ Ninh làm sao có thể để truyền ra ngoài như vậy. Đây không phải là muốn đào hố chôn bản thân, tự tìm phiền toái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-tong-giam-doc-qua-can-ro/1231946/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.