Chiếc xe Ferrari màu đỏ nhanh chóng chạy ở trên đường lớn, khiến cho người qua đường đều nghiêng mắt nhòm ngó.
Trên vị trí lái trong xe, Hàn mộ một tay nắm tay lái, một tay lấy cái kinh từ trong túi đỏ, đeo lên.
Hàn Mộ nhếch môi cười nhạt. Đã rất lâu không đi qua con đường này, dường như có chút lạ lẫm.
Sáu năm rồi, thay đổi ghê gớm thật...
"Tin, tin, tin..."
Trên đường lớn những chiếc xe nối đuôi nhau. Mười phút đồng hồ trôi qua, vị trí chiếc xe không có thay đổi chút nào!
Tiếng kèn như lời nguyền không ngừng vang lên bên tai.
Dường như hôm nay có chút hỗn loạn
Hàn mộ khẽ chau mày. Cô không thể tới trễ. Bởi vì hôm nay cô đi đón ba Hàn, Hàn Đào được ra tù sau một thời gian dài.
Sáu năm rồi, đã sáu năm rồi. Ba của cô vô duyên vô cớ gặp tai ương mà bị giam vào trong ngục. Sáu năm trước, cô bất đắc dĩ để ba bị một đám cảnh sát đưa đi. Cô chỉ có thể nắm chặt quả đấm của mình, đau đớn hận sự bất lực của mình. Hôm nay sáu năm sau, Hàn mộ đã không còn là Hàn Mộ không có năng lực như trước kia, bây giờ cô hận không thể lập tức đưa Hàn Đào từ trong ngục ra ngoài.
"Tin tin..." Hàn mộ dùng sức mà đè còi xe.
Tại sao hôm nay lại kẹt xe như vậy?
"Này..." Khóe miệng Hàn mộ rụt rụt, nhìn ra ngoài xe.
"Vậy cũng chỉ có đi nơi đó!" Hàn Mộ nhìn ngã tư đường cách đó không xa. Mặc dù đi con đường đó khá xa, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cha-tong-giam-doc-qua-can-ro/1231957/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.