Ban đêm lái xe xuống núi quá nguy hiểm nên hai người đành dựa vào nhau ngủ trong xe một đêm.
Sáng hôm sau Lý Dương Kiêu bị ánh mặt trời đánh thức. Mặt trời sau một đêm tích tụ sức lực đã tràn đầy năng lượng, vừa mới lộ diện đã chói chang lóa mắt. Cho dù trên cửa sổ xe dán màng che phản quang cường độ cao, cũng không ngăn được ánh nắng đằng đằng sát khí này.
Lý Dương Kiêu dụi dụi mắt, hạ cửa sổ xe xuống thò đầu ra ngoài.
Không khí buổi sáng ở ngoại ô mang theo hơi thở sương ẩm ướt, thỉnh thoảng còn có vài tiếng chim hót líu lo, càng làm nổi bật hoàn cảnh này sơn cốc tịch mịch.
Nghĩ đến chuyện ngày mới lại một lần nữa bắt đầu, lập tức phải đi ra ngoài đối mặt với những lời ngợi ca như thủy triều và, nước bẩn và sự chất vấn, Lý Dương Kiêu liền cảm thấy đau cả đầu.
Biến hóa xảy đến với y mấy ngày nay, có nói là nghiêng trời lệch đất cũng không quá đáng. Mấy ngày trước khi không có việc gì y còn thích lướt Weibo xem bình luận của fan, mấy ngày nay dĩ nhiên không dám mở Weibo ra nữa rồi.
Lý Dương Kiêu mò mẫm tìm điện thoại di động, tìm trái phải nửa ngày, mới nhớ ra tối hôm qua nó bị ném xuống dưới ghế. Y vừa ngồi xổm xuống muốn mò điện thoại thì Trì Minh Nghiêu cũng mở mắt ra. Cơn buồn ngủ đặc sệt, hắn khàn giọng hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Lý Dương Kiêu duỗi tay là lấy được điện thoại di động, ngồi xổm xuống mở màn hình ra xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cham-duoi/2474238/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.