Tiếng nhạc sôi động xen lẫn tiếng hò reo khẩu hiệu của đám học sinh nam nữ, sân thể dục tràn ngập sức sống, bầu không khí thanh xuân cuồng nhiệt, rạo rực sức trẻ.
Giọng của Lâm Niệm không lớn, nhưng Trần Âm Lạc nghe rõ mồn một, đứng ngẩn người ra mất một lúc lâu.
“Khoan đã, Niệm Niệm, cậu thích Giang Dữ á?!” Trần Âm Lạc trừng to mắt, nhìn cô như thể vừa nghe chuyện động trời.
“Tại sao chứ?! Hai người nhìn chẳng giống kiểu sẽ quen nhau chút nào luôn đó! Cậu thích cậu ấy từ khi nào thế? Hai người mới biết nhau có mấy ngày? Chỉ vì cậu ấy đẹp trai thôi hả?”
Một loạt câu hỏi của Trần Âm Lạc khiến Lâm Niệm thấy hơi xấu hổ, chẳng biết nên bắt đầu từ đâu.
“Không phải vậy đâu, bọn mình quen nhau từ nhỏ rồi.” Lâm Niệm cười bất đắc dĩ. “Giờ phải ra sân luyện tập rồi, chuyện này để sau mìn kể cậu nghe được không?”
Trần Âm Lạc vẫn chưa tiêu hóa nổi, mặt cứ như bị sét đánh, còn định hỏi thêm thì đã bị Lâm Niệm cắt ngang.
“Hay là để mình đi vệ sinh một lát, lần sau nói tiếp nha?”
Nói xong cô vẫy tay cười, rồi nhanh chóng lỉnh đi.
Bóng lưng cô dần khuất xa. Trên khán đài, Giang Dữ lặng lẽ dập điếu thuốc trong tay, đứng dậy, nhấc chân băng qua lan can nhảy xuống.
Bên cạnh, Tôn Tề Thiên đang chơi game, ngẩng đầu liếc cậu một cái: “Anh Dữ, cậu đi đâu vậy? Sắp tới lượt lớp mình luyện rồi đó.”
“Đi vệ sinh.” Giang Dữ đáp nhạt.
Tôn Tề Thiên nhìn theo hướng cậu đi, thấy ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cham-lua-to-thoi-cuu/2843340/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.