Trì Giai bị hai gã to con bắt cóc, kéo lên xe, rồi lái đến đường đua dưới chân núi và dừng lại, sau đó cô bị đưa đến trước mặt Chung Dương.
Chung Dương cúp điện thoại của Thẩm Mộ Diêu xong, anh ta chế giễu Trì Giai: "Không ngờ cách mà Lục Tri Hạ nói lại hiệu nghiệm thật."
Anh ta cảm thán: "Đàn bà à, đôi khi còn ác hơn đàn ông."
Nghĩ đến việc Thẩm Mộ Diêu đã vượt mặt mình trong cuộc đua xe, lại còn cướp người của mình, Chung Dương hiểm độc tặc lưỡi: "Lần này nhất định phải phế thằng đó!"
Trì Giai trực giác cảm thấy có điều không ổn, cô cau mày: "Lời anh nói là có ý gì? Anh muốn làm gì."
Sao lại còn có chuyện của Lục Tri Hạ nữa.
Chung Dương cười ha hả, chỉ tay về phía xa nói: "Thấy đường đua xe ở đằng kia không?"
"Bùm bùm bùm —"
Cùng lúc đó, đèn trên đường đua xe bỗng chốc sáng rực, bầu trời đen như tấm màn trong khoảnh khắc bỗng chốc hóa thành ban ngày.
Dưới ánh sáng, mưa phùn lất phất rơi, xa xa có vài người đàn ông đang ở đường đua xe, tay cầm đèn pin, trông như đang bố trí cái gì đó.
Mí mắt Trì Giai giật một cái, bỗng nhiên có một dự cảm chẳng lành.
"Đó là nơi tôi và Thẩm Mộ Diêu sẽ đấu trận vượt chướng ngại vật sắp tới."
Chung Dương nhìn khuôn mặt Trì Giai hơi tái đi, anh ta chợt nảy sinh ý muốn trêu chọc: "Cô có biết tin tức về vụ tai nạn xe hơi ở đây mấy hôm trước không?"
Trì Giai biết.
Lúc đó tin tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cham-vao-ngon-lua-noi-anh/2796511/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.