Ngốc Ngốc Thú quơ quơ móng vuốt nhỏ xíu, lắc đầu quẫy đuôi, chuyển động giữa tầm mắt hai người.
Nghiêm Húc Minh không phản ứng lại, "Cái gì?"
Nếu đã mở miệng, Ngô Dục sẽ phóng lao theo lao, "Là thật, tôi vốn là... đồng tính."
Đáp án này vượt xa dự liệu của Nghiêm Húc Minh.
"Vậy người cậu yêu qua mạng..."
"Là nam."
Nam nam cũng gọi ông xã bà xã? Trước đây Nghiêm Húc Minh cho rằng cậu là ông xã, bây giờ nhìn lại, cũng chưa chắc.
Bầu không khí bỗng nhiên trở nên lúng túng. Nghiêm Húc Minh chưa từng nghĩ tới bên cạnh mình sẽ có người như vậy, nhất thời không thể tiếp thu ngay. Chắc chắn anh đã thể hiện điều đó ra nên Ngô Dục cứ hồi hộp, chốc chốc lại hỏi có phải sau này anh sẽ không để ý đến cậu nữa không.
Nghiêm Húc Minh ngoài miệng nói sẽ không, trong lòng lại không dám khẳng định.
Anh vẫn ở lại qua đêm, sợ rời đi sẽ làm đối phương tổn thương. Nhưng đêm hôm đó, lâu lắm rồi anh mới lại mất ngủ. Người trẻ tuổi nằm bên cạnh anh cũng không yên, lăn qua lộn lại, mãi đến tận rạng sáng mới bắt đầu ngủ say. Nghiêm Húc Minh chỉ chợp mắt một chút rồi rón rén bò dậy, đi ra sân thượng.
Mùa đông mặt trời lên trễ, 7 giờ sáng bên ngoài vẫn tối đen. Anh tựa vào lan can, nhìn xuống đường phố vắng vẻ.
Nên làm gì bây giờ?
Không phải anh kì thị đồng tính luyến ái, chủ yếu là anh lo Ngô Dục thích anh. Nếu vậy, chắc chắn anh không cách nào đáp lại. Anh không muốn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-doi/333152/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.