Thời gian không tới một phút, Thẩm Nghệ Dạ liền đem mọi chuyện giải quyết xong , đơn giản hóa mọi chuyện , làm cho người ta cảm thấy căn bản là coi cô như một người bạn nhỏ, mấy câu nói qua loa là phủi sạch quá khứ.
"Nói xong rồi hả ?"
"Nếu không thì sao đây?" Hắn nheo mắt lại, ám chỉ "Cô rốt cuộc còn muốn như thế nào nữa" vẻ mặt không nhẫn nhịn.
"Có phải vì anh làm cho người khác có cảm giác vô cùng nghiêm túc, sợ nhà thiết kế gặp anh thấy không thoải mái, cho nên mới tìm một người trông bình dị gần gũi, để thay thế anh phỏng vấn công việc?" Cái lý do này có phải hay không quá gượng ép ?"Thật sự là như vậy phải không?"
Thẩm Nghệ Dạ đi tới trước mặt cô, mũi giày hai người chạm vào nhau, khoảng cách gần đến nỗi có thể nhìn thấy bản thân mình trong mắt đối phương.
"Khang Tư Mỹ tiểu thư, tôi rất coi trọng năng lực quan sát của cô, nhưng tôi không thích thái độ gây sự của cô, truy tìm nguyên nhân, có rất nhiều chuyện cách một bức màn nhìn vào, ngược lại sẽ thấy tương đối " hoàn hảo ", những lời này cô hiểu chưa?" Sự thỏa hiệp của hắn tựa hồ đã đạt đến ranh giới cuối cùng.
Hắn nói lời này là nhắc nhở cô việc gì cũng phải {thích khả nhi chỉ}( dừng lại đúng lúc),nếu cô còn hỏi tới, hắn sẽ không lưu lại nửa điểm cảm tình, nói không chừng hắn sẽ không cho cô trúng tuyển, ai cũng chiếm không tới chỗ tốt.
Nếu hắn đã giải thích tất cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-lai-quy-cong-tu-toan-dien/480586/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.