CHƯƠNG 997
Trong thùng rác lúc này cũng chứa đầy cơm canh thừa, trộn lẫn với nhau, tỏa ra mùi gay mũi.
“Vương Nhất, cậu đừng quá đáng…”
Hai mắt Ngụy Thương Kiều đỏ ngầu nhìn Vương Nhất, giọng nói đều đang run rẩy.
Vương Nhất đã mỉm cười, vẻ mặt mỉa mai nhìn bà ta: “Tôi từng cho bà thuốc giải, là bản thân bà không cần, ném vào thùng rác, tự làm tự chịu, trách được ai chứ?”
Giọng nói của anh vô cùng lãnh khốc, trong mắt không có một chút đồng cảm.
Vừa hay ngược lại, vừa nghĩ tới 5 năm anh không ở bên Lý Khinh Hồng, cô chịu bức hại khắp nơi, lệ khí trong lòng Vương Nhất không kìm được mà tỏa ra.
Ngụy Thương Kiều ngay cả sức nói chuyện cũng không có, ôm bụng không ngừng rê.n rỉ.
Bà ta xác định chủ ý trong lòng, cho dù đau chết cũng phải duy trì hình tượng của mẹ mẫu vương tộc…
Nhưng dần dần, bà ta không chịu nổi nữa
Trong bụng càng lúc càng đau dữ dội, giống như đứt ruột, cho dù quyết tâm có lớn hơn nữa, cũng khó nhịn được đau đớn.
Cuối cùng, bà ta không nhịn được mà quay đầu, nhìn sang thùng rác ghê tởm đó…
Có lẽ là dưới cơn đau bụng, ánh mắt Ngụy Thương Kiều nhìn sang thùng rác vậy mà vô cùng giằng co.
Có ấm ức, cũng có… khát vọng!
Thuốc giải ở bên trong, chỉ cần bà ta đi lục vài cái thì có thể tìm được.
Nhưng đồng nghĩa, một khi lục tìm, bà ta sẽ thân bại danh liệt, mãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-long-chi-ton-do-thi/1211521/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.