CHƯƠNG 1677
“Chuyện gì?”
Lãnh Nhan hỏi.
“Cô phải đóng giả một người…”
Diệp Thúy Như lặng lẽ đi đến gần Lãnh Nhan, nói vào tai cô ta hai chữ.
“Cái gì?”
Nghe thấy vậy, sắc mặt Lãnh Nhan lập tức thay đổi, kích động đứng phắt dậy.
Một tia sáng lạnh lóe lên, con dao trong tay Lãnh Nhan rơi xuống cổ Diệp Thúy Như.
“Rốt cuộc cô là aiI”
Cho dù như vậy, trong mắt Lãnh Nhan vần tràn ngập sự kinh hãi.
Thậm chí là sợ hãi.
Thứ có thể khiến Lãnh Nhan như vậy không nhiều.
Diệp Thúy Như cười, không trả lời câu hỏi này, chỉ thờ ơ nói: “Tôi biết cô đang nghĩ cái gì, thân phận này có liên quan đến thân thế của cô, có đồng ý hay không tự bản thân cô suy nghĩ.”
“Nhưng, tôi tin cuối cùng cô vấn quay trở về chõ tôi.”
“Chú Diệp, tiên khách.”
Vẻ mặt Lãnh Nhan trắng bệch như tờ giấy rời khỏi khách sạn.
Cô ta đi được mấy bước, bịch một tiếng, ngã xuống đất.
Con người chỉ có lúc hồn bay phách lạc nhất mới hoàn toàn nản lòng, mất đi hï vọng.
Lúc này, trong lòng Lãnh Nhan, cô ta cũng không biết tương lai của mình đi về đâu.
Bên kia, Vương Nhất không hề biết chuyện Lãnh Nhan đã gặp Diệp Thúy Như.
Anh bế Vương Tử Lam trở về khách sạn.
Lúc này, Lý Khinh Hồng vừa mới tăm rửa xong đi ra: “Sao về muộn vậy?”
Lý Khinh Hồng rất bất mấn với việc Vương Nhất và Vương Tử Lam về muộn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-long-chi-ton-do-thi/1212676/chuong-1677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.