Chương 1834
Tần Vũ có lòng kiêu hãnh của mình, không thể nói cho người khác biết nguồn gốc của vết thương này.
Ông nội của mình cũng không được.
Nghe vậy, Tần Vĩnh Nghiêm cũng cười theo: “Lại đây, Tần Vũ, cùng ta đánh một ván cờ.
Tần Vũ do dự một chút, cuối cùng cũng . chơi một ván cờ với Tân Vĩnh Nghiêm .
Một già một trẻ, lông mày nhíu chặt, hết đủ mười phút mới đánh xong một ván cờ.
“Chiếu tướng rồi.”
Tần Vĩnh Nghiêm di chuyển một con tốt màu đỏ, trực tiếp đánh vào phủ tướng quân đen của Tần Vũ.
Sắc mặt Tần Vũ biến đổi lớn, nghĩ cách xoay chuyển tình thế nhưng lại bị vây tứ phía.
“Đã hết nước rồi.” Tần Vĩnh Nghiêm cười nói.
Tần Vũ nhìn chằm chằm một lúc lâu, cuối cùng bỏ cuộc.
Thế cờ này quả thực là một thế cờ chết.
Tần Vĩnh Nghiêm liếc nhìn anh ta một cái: “Tân Vũ, cháu không có địch thủ về cờ đạo, sao, thua ông rồi?”
Tân Vũ do dự một chút: “Bởi vì ông là bên đỏ, bên đỏ đi trước, cháu cũng đã đánh giá thấp con tốt trong tay ông rồi, vẫn là ông nội cờ cao một nước.”
“Đúng vậy, ván cờ này cháu thua ông, chính là vì xem thường một con tốt.”
Tần Vĩnh Nghiêm cảm khái nói: “Tốt không qua sông, chỉ có thể tiến về phía trước, không có đường quay đầu, một khi tốt qua được sông, hoành hành ngang dọc, thế không thể cản.”
“Một con tốt có thể phá hủy cả một thế cờ, cháu hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-long-chi-ton-do-thi/1212927/chuong-1834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.