Chương 2005
Vương Nhất cũng không để tâm, tiếp tục lạnh nhạt nói: ‘Nếu đã không phục, vậy anh lại lên đây, đánh tới khi anh phục thì thôi.”
Xoạt!
Lời này vừa dứt, cả nhà đa năng đều sốc.
Bất luận là võ giả hay là khán giả, đều ngây ra.
Ý câu này là kêu anh ta lên lôi đài tới sao?
Mục Huy cũng ngây ra, khi phản ứng lại, sắc mặt của anh ta càng thêm âm trầm.
“Anh đang bố thí tôi sao?”
Dựa theo quy tắc của đại hội Bắc Cảnh, nhận thua hoặc rơi ra ngoài đều tính là thua.
Anh ta đã rơi ra bên ngoài, nhưng Vương Nhất lại bảo anh ta lên lại, điều này khiến anh ta cảm thấy sỉ nhục.
“Bố thí?”
Vương Nhất mỉm cười: “Tôi nói rồi, phải đánh tới khi anh phục thì thôi, vậy nên anh có vô số cơ hội.”
Âm!
Lời này vừa dứt, mọi người ngây ra.
Ngay cả Mục Huy cũng nhìn anh đầy khó tin.
Ngông cuồng.
Ngoài ngông cuồng, anh ta đã không biết nói gì nữa.
Người khác từ trong tay anh ta giành được một trận thắng thì đã là may mắn trong may mắn.
Anh vậy mà không cần?
Bạch Thiến và Tôn Vĩnh Phước cũng có hơi ngây ra.
Ngây ra một lúc, hai người cùng lúc lộ ra kích động.
Nếu thi đấu kết thúc như vậy, vậy sự thật bọn họ lỗ cũng là chuyện chắc như đỉnh đóng cột.
Nhưng Vương Nhất lại để Mục Huy lên lôi đài, lại để bọn họ nhìn thấy hy vọng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-long-chi-ton-do-thi/1213219/chuong-2005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.