Tạ Đông Dương nhả ra một làn khói: “Tẩu hỏa nhập ma tốt mà, chứng tỏ anh đã rất chuyên tâm nghiên cứu gì đó.”
“Hừ, được rồi, anh tự tán dóc với mình đi, em phải đi học đây.”
“Khoan, nói cho anh biết cách gì để dỗ dành con gái đã.”
Tạ Đông Dương không có bạn là nữ, vì vậy nói đến khía cạnh này chỉ có thể nghĩ đến cô em gái Tạ Đông Dao này.
“Anh không phải rất rành sao? Đưa tiền, tặng xe, tặng nhà, tặng trang sức.”
“Những cái này đối với Hoa Sanh không ổn, cô ấy không phải loại hám tiền.”
“Ái chà chà, lần này anh gặp phải đối thủ rồi ha, tự mình suy nghĩ đi. Ba mà biết em ở đây làm loạn với anh, thể nào cũng đánh gãy cái chân chó của em mất.”
Nói xong, Tạ Đông Dao liền tắt máy. Tạ Đông Dương lại tiếp tục nhìn vào vết mèo cào tưởng tượng.
Hoa Sanh lúc này đang ăn sáng, cô hỏi Giang Lưu số tài khoản ngân hàng của anh.
Giang Lưu ngơ ngác: “Sao thế, tự nhiên lại hỏi số tài khoản để làm gì?”
“Tôi sẽ chuyển tiền hai chiếc xe kia cho anh.”
“Giữa hai ta mà phân chia rõ thế làm gì?”
“Vì là hai chúng ta nên càng phải rõ ràng. Nếu anh không nói tôi sẽ chuyển trực tiếp đến tài khoản công ty anh.”
Cô gái nhỏ này lúc đe dọa người khác không hề đáng yêu chút nào.
Giang Lưu nhìn cô thật sự thấy bất lực, chỉ đành nói: “Ông chủ của 4s còn nợ tiền của ngân hàng chúng ta nên đã thế chấp nó cho anh. Anh không trả bằng tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chan-tinh-nguoi-mot-doi-khong-quen/39625/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.