Chap 43:
Way đi trong im lặng....L.Đan cười nhẹ rồi bước đi....bước đi nặng nề...ko 1 cái níu tay....ko 1 lời giải thích...à giải thích...vs Tuấn ko có gì là giải thích cả....
..
"Anh ăn ngon ko?"
"Tạm ổn..."
"Anh ăn ngon ko?"
"Tạm đc...!"
"Anh ăn ngon~ ko?"
"Thôi đc rồi ngon.....!!!!"
"Hí.."-Nó cười toe toét nhìn hắn...cái niềm vui dâng trào..nhưng từ tạm đc...ko đúng ý nguyện của nó...đến đây là nó phải dành chữ..."Tuyệt vời.!!!"
Phần thắng dành về nó...wá giỏi..nó cũng tự nể bản thân cái tính...siêng bẩm sinh của mình...ngồi nhìn hắn ăn từng món nó làm...nói sao đây?Niềm vui ko thể xiết...
..
Nó về trước vì hắn còn bận việc...và điều wan trọng là nó đi 1 mình..nó bắt đầu cuộc hành trình của mình...nó ko chọn đi xe taxi...nó chọn cách đi bộ...
Nó muốn thả mình nhiều hơn...wá ảo tượng và mơ mộng...nhưng nó lại thích vậy..nó ko muốn sống thực tế..nó muốn sống hư hư ảo ảo...như vậy sẽ thú vị hơn..
Nhưng rồi nó cũng biết sẽ có 1 ngày...1 ngày nó phải đối diện tất cả..nó ko thể sống cuộc sống né tránh mãi...nó bất ngờ trước suy nghĩ của mình...cứ cố wên rồi lại nhớ...nó ko biết tại sao nó nghĩ vậy...Thật buồn cười...
Từng bước chân nó đi...chậm dần thì phải...có 1 cái gì wen thuộc...trong nó...ngước nhìn bên đường...như chạy đua vs thời gian...nó nhớ dần ra..cuộc đua của các cặp tình nhân vào lễ noel...
Đầu nó hơi choáng...nó đi tiếp...và nó nhớ ra Tuấn...trên trang bìa của tờ báo TIMES...cái nhớ này ko phải cuộc gặp gở lần trước...mà là...nó nhận ra 1 con wỉ trong Tuấn...1 kẻ thủ đoạn...
Mồ hôi rướm dần trên mặt..nó lờ đờ...khi nhận ra...nó đã ko
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-dai-gia-kieu-ngao/1754566/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.