Giang Trì Phong vốn là người thích náo nhiệt, nhưng bạn bè của cậu lại không nhiều.
Bởi vì cậu nói năng chua ngoa, lại hay mạnh miệng tỏ ra không sao cả. Đương nhiên, bản thân cậu sẽ không thừa nhận điều này. Dù gì thì xung quanh cũng có người nâng niu cậu, có bạn hay không cũng chẳng quan trọng.
Lúc còn ở nhà thì không sao, nhưng hai năm nay cậu dọn ra ở riêng, một mình trong căn biệt thự trống trải, dù có thuê mấy người giúp việc cũng vẫn thấy lạnh lẽo. Thế nên cậu thường đến "Cô Tửu" tìm chút niềm vui.
Chỉ là cái niềm vui này cũng không phải kiểu trụy lạc sa đọa gì. Chẳng qua quán bar đông đúc, lại có thể cùng Thẩm Lệ uống rượu tán gẫu, than vãn đôi câu về thương trường, giết thời gian.
Nói đến Thẩm Lệ, chủ quán "Cô Tửu", thì cậu và người này trở thành bạn bè cũng là do trải qua những tháng ngày đồng cam cộng khổ mà thành.
Hồi mới quen Thẩm Lệ, cậu vừa tốt nghiệp đại học, bị gia đình sắp xếp vào công ty, bắt đầu từ những công việc cấp thấp nhất. Mỗi ngày đều là những việc vặt vãnh rắc rối, ở thì ở ký túc xá nhân viên, khổ cực thế nào cũng chẳng có ai để giãi bày. Thế là cậu đành đến quán bar, uống rượu nuốt xuống từng nỗi ấm ức.
Lúc ấy, "Cô Tửu" cũng mới khai trương, chưa nổi danh như bây giờ. Ông chủ còn trẻ, giao tiếp cũng không mấy giỏi giang, gặp khách khó nhằn thì cũng chỉ biết ôm bực dọc vào người. Hai người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-hoi-tay-dong-mac-phung-quan/2773109/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.