Tiêu Quân vừa xuất hiện, cả võ đài liền trở nên im lặng.
Tiêu Quân là ai, là ông vua đấm bốc thế giới ngầm nổi tiếng toàn tỉnh, tên tuổi của hắn vang dội. Những kẻ tranh nhau lên võ đài, vừa nghe thấy cái tên Tiêu Quân liền lập tức im miệng. Tiêu Quân mà lên võ đài thì họ còn lên làm gì nữa, ở trước mặt Tiêu Quân, bọn họ chỉ là một đám tép riu mà thôi.
Ai cũng biết vua đấm bốc Tiêu Quân trăm trận trăm thắng, gã chính là kẻ mạnh chưa bao giờ thất bại ở sàn đấu thế giới ngầm.
Cũng chính vì Tiêu Quân chưa bao giờ nếm trải mùi vị thất bại, gã mới tràn đầy tự tin vào bản thân mình, gã sốt ruột chỉ muốn lên võ đài để chứng minh và thể hiện bản thân ngay lập tức. Gã muốn cho cả Giang Đông biết, cho dù là Diêm Vương Ám Ảnh, cũng không phải đối thủ của gã, gã muốn để uy danh của mình thật sự vang dội ở tỉnh Giang Đông.
Tiêu Quân một mình đứng sừng sững trên võ đài rộng lớn.
Tất cả mọi người ở dưới võ đài đều nhìn lên trên võ đài. Bọn họ đều đang đợi Ám Ảnh xuất hiện, chờ đợi một trận đấu đỉnh cao.
“Lão Phó, ông đợi nhà họ Cố báo thù cho trai ông đi.” Cố hàn Lâm đắc ý nói với Phó Thanh Vân đứng ở một bên.
Cố Hàn Lâm cho rằng Tiêu Quân lên võ đài thì không thể thất bại, Ám Ảnh chắc chắn sẽ thua.
Phó Thanh Vân thấy dáng vẻ tự đắc này của Cố Hàn Lâm, rất ngứa mắt. Nhưng ông ta không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-kho/2664401/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.