Trong tay hắn nắm nhiều căn nguyên của Thiên Đạo như vậy, còn không khác
lắm nắm giữ cán chuôi quyền sở hữu Đông Thần Châu.
Hắn sợ Thiên Đạo Tiên giới này làm gì?
Cùng lắm thì hủy cả Tiên giới đi, dùng một quý danh Thiên Đạo, đồng quy vu
tận với Thiên Đạo Tiên giới, ai sợ ai.
Vừa nghĩ tới đây, Sở Duyên không sợ hãi, đột nhiên ngửa đầu ra sau, híp mắt
nhìn Thiên Đạo Tiên giới.
Ngươi là cái thá gì?
…
Trên hư vô chi hải, hai Thiên Đạo đứng sóng đôi, hai thiên uy khủng bố tuyệt
nhiên khác biệt va chạm vào nhau, dẫn tới hư vô chi hải không ngừng chấn
động.
Thiên uy của Thiên Đạo Tiên giới mang theo khí thế chí cao vô thượng, muốn
xưng bá toàn bộ lực lượng chí cường.
Thiên uy của quý danh Thiên Đạo Sở Duyên mang theo khí thế chí công chí
thánh, không thể xâm phạm.
Hai bên mỗi người mỗi vẻ.
Nhưng luận về thiên uy va chạm, rõ ràng là Sở Duyên chiếm thượng phong.
Hơn phân nửa quyền hành của Đông Thần Châu đều ở trên người hắn.
Ở trong Đông Thần Châu, đương nhiên là Thiên Đạo Tiên giới sẽ bị áp chế.
“Rốt cuộc ngươi là ai? Sao lại có căn nguyên của Thiên Đạo?”
Thiên Đạo Tiên giới nhìn chằm chằm Sở Duyên, hỏi một câu.
“Sở Duyên, căn nguyên của Thiên Đạo không phải ngươi tự tay tặng ta à?”
Trái lại Sở Duyên có vẻ thản nhiên hờ hững, cười hì hì mở miệng.
“Sở Duyên? Ngươi không có khả năng là hắn! Rốt cuộc ngươi và hắn có quan
hệ gì?”
Thiên Đạo Tiên giới nghe thấy thế, sửng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2042211/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.