Nói thật, Sở Duyên hoàn toàn không muốn để ba đệ tử này tới Thần Binh Các.
Chính hắn đều có chút mơ hồ, vì sao hắn muốn ba người này tới Thần Binh
Các.
Bên trong Thần Binh Các không phải đều là một đống sắt vụn sao?
Kỳ lạ.
Chẳng lẽ hắn vẫn dựa theo lời nói của đám đệ tử dạy đệ tử sao?
Nhập môn gặp mặt lừa gạt một cách mù quáng, sau đó để tự mình ngộ, rồi phát
hiện bị đâm, phái xuống núi rèn luyện hoặc đến Thần Binh Các, lại sau đó đuổi
xuống núi…
Có vẻ như thực sự theo quy trình.
Chuyện này không được, sau này phải thay đổi.
Sở Duyên lắc đầu, đè ép rất nhiều ý nghĩ xuống.
Đồ Tuyết Hi, Đồ Dạ Lân, Tư Nhạc, chuyện ba người này đã xử lý xong, bên Tử
Tô cũng đã xử lý.
Trứng trùng kia muốn ấp trứng ra, còn cần thời gian.
Trước khi kiểm tra đo lường tông môn, ít nhất phải nhận thêm một đệ tử nhất
định sẽ thành phế vật.
Hắn cần chuẩn bị trước mới được.
Ống thẻ.
Dùng ống thẻ hỏi một chút xem.
Sở Duyên nghĩ, lấy ống thẻ trong túi trữ vật ra.
Hắn cầm lấy ống thẻ bắt đầu lắc.
Lần này hắn hỏi trời chính là, đi đâu tìm được đệ tử nhất định sẽ thành phế vật,
là loại cho dù nhân tố nào xảy ra cũng không thể thành tài.
Dù sao Sở Duyên không hi vọng, ống thẻ này lại cho hắn một đống văn tự, sau
đó để hắn đi tìm một đống.
Sau khi Sở Duyên lắc một lát, một quẻ bay ra.
“Vân Khí Chi Châu, ma khí chi chủng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2043603/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.