“Diệp đạo hữu nói gì vậy, chúng ta đều là người quen cũ, cần gì khách sáo như
thế.”
“Đúng vậy đúng vậy, tuy rằng các ngươi đã không quá thân thiết với Vạn Hồn
Điện của ta, nhưng ta lại xem các ngươi là tri kỷ từ lâu, đều là người quen cũ,
người quen cũ ha ha.”
Điện chủ của Vạn Hồn Điện và Sở Thiên Ngân hận không thể áp vào mặt bốn
người Diệp Lạc mà nói chuyện.
Đối mặt với tình huống của hai người này, tông chủ của Trấn Thiên Tông là
Mạc Thành đứng không yên, mở miệng che lấp chủ đề của hai người này.
“Bốn vị đạo hữu, còn chưa hỏi các ngươi tới chiến trường này là để làm gì? Có
chuyện gì sao?”
Trên bầu trời của sơn cốc Huyền Long, lúc Mạc Thành hỏi thăm về mục đích
đám người Diệp Lạc đến, tất cả mọi người thu hồi chủ đề, nhìn về phía bốn
người Diệp Lạc.
Bầu không khí trở nên yên lặng.
Trương Hàn và ba người vốn còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn vẻ mặt hờ hững
của Diệp Lạc thì không hỏi gì nữa, lẳng lặng dành không gian cho Diệp Lạc.
Diệp Lạc cũng không lập tức trả lời mà nhìn mấy vị tông chủ của tông môn ẩn
thế Trung Châu bằng ánh mắt sâu xa.
Ánh mắt của hắn ta không cố ý mang theo vẻ sắc bén gì, nhưng thân là kiếm tu,
cho dù chỉ tùy ý nhìn cũng sẽ khiến người ta có cảm giác trái tim bị đâm trúng.
Cảm giác này khiến mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu kia đều
cảm thấy hơi e ngại. Bọn họ đã từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-le-that-su-co-nguoi-cam-thay-su-ton-la-pham-nhan-sao/2043917/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.