Editor: Đờ
Trăng sáng vằng vặc, ánh trăng màu bạc xua tan sương trắng, chiếu lên làn da mềm mại của Dương Hạ khiến hắn trông vừa trong trẻo lại đầy sắc dục.
Da Dương Hạ trắng, mềm, chỉ cần bóp nhẹ thôi cũng có thể để lại dấu, hõm lưng sâu, mông nhỏ nhưng đầy đặn như một trái đào chín mọng nhưng vẫn còn ngây ngô.
Quý Nghiêu xoa nắn mà thích không buông tay.
Y bổ nhào lên mà cắn bờ mông hắn như chó điên, nói: “Công công gầy ơi là gầy, chỉ mỗi mông còn nhiều thịt, vừa căng vừa mềm.”
Nói xong còn mê mẫn mà vỗ một cái.
Dương Hạ đau, hừ một tiếng, thằng nhóc con này thô lỗ đè lên người hắn, bên dưới lại là tảng đá thô ráp, cọ lên đầu v* sưng đỏ để lại vệt hồng.
Quý Nghiêu cười như con nít: “Đau hả?”
Y hôn dọc lên, đầu lưỡi ướt át liếm hõm lưng, đầu lưỡi chọc vào bên trong.
Dương Hạ cắn môi, run lên.
Khi thứ to lớn kia ép lên mông hắn là khi Quý Nghiêu đang cắn vành tai Dương Hạ, đè xuông cơ thể đang kích động của hắn.
Dương Hạ nhũn cả eo, không nhấc nổi người, chỉ có thể ghé vào tảng đá úp mặt vào tay không dám nhìn.
Quý Nghiêu chắc chắn không làm hắn được như ý.
y đưa dương v*t vào khe mông mà cọ, hai cánh mông tách ra ngốc nghếch ôm dương v*t nóng bỏng của thiếu niên vào.
Thứ đó như sinh thực khí của lừa vậy, một cây hàng to lại thô, ma sát ở khe mông đến mức da thịt chỗ đó nóng lên, đau đớn.
Quý Nghiêu hôn lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-mang/1523027/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.