Một câu nói làm cho chân của Bối Bối mềm nhũn……
Tay cô chống vào mặt bàn, cẩn thận đánh giá Đoàn Huy, lông mày kia, mắt kia, mũi kia, cô không hề cảm thấy quen thuộc, nhưng là thân hình cao to kia rất giống với dáng người của tiên sinh 419.
Đúng như những gì cô đang nghĩ sao?!
Nếu Đoàn Huy là tiên sinh 419……
Chẳng nhẽ cô đã làm chuyện kia cùng một người nhỏ hơn cô tận 4 tuổi sao?!
Nhỏ hơn bốn tuổi…… Trẻ trung…… Thể lực dư thừa……
Bối Bối sắp điên mất rồi!
Hít thở, lại hít thở……
Bối Bối đã làm việc ở Thánh Thế bốn năm, cái dạng gì cũng đã nhìn qua?! Những gì kinh sợ cũng đã từng trải qua?!
Cô nhìn đồng hồ, cầm lấy điện thoại: “Alô, Mardi, tôi là Lynn, cô xuống dưới đi! Cùng đi lầu hai ăn cơm.”
Đoàn Huy nhìn thấy ở đáy mắt của cô có một tia khủng hoảng, ánh mắt lóe lên một chút, cũng không muốn ép Bối Bối, liền nói: “Tốt, đi ăn cơm trước.”
Bối Bối không quan tâm đến cậu ta, quay đầu nhìn Tiểu Tôn và Tiền Trinh nói: “Trước đi ăn cơm, buổi chiều đến sửa soạn lại sau.”
Tiểu Tôn và Tiền Trinh cùng gật đầu, nội tâm khóc không ra nước mắt……
Sếp Bối, bây giờ mà đi ăn cơm không phải là quá sớm sao?!
Đoàn người chậm rãi đi xuống lầu hai, nhà ăn của Thánh Thế, nhà ăn Thánh Thế chia thành khu vực dùng cơm chung, khu vực phòng khách sang trọng ấm cúng, khu vực buffet giản dị, và riêng một phòng lớn sang trọng.
Không chỉ cung cấp bữa cơm cho nhân viên, nhà ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-phai-trom-cua-nguoi-mot-chiec-coc/2479027/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.