(*phiên ngoại này là cầu nối giữa pé Pup với Pa >:D
Vương Mỵ đạp xe từ chợ trở về, phía trước giỏ xe chứa rất nhiều thực phẩm tươi nguyên.
Ngày thường vì bận rộn đi làm, thức ăn ở nhà trẻ chưa chắc đã đầy đủ dinh dưỡng, cô thừa dịp ngày chủ nhật được nghỉ ở nhà làm hoành thánh cho Bối Bối đổi món. Cô cũng biết con của mình là đứa trẻ kén ăn.
“Tiểu Vương, đã về rồi?”
“Vâng, cô Lý.” Vương Mỵ cười chào người phụ nữ trung niên đứng ở phía trong vườn rau xanh. “Cô Lý, cô có nhìn thấy Bối Bối nhà cháu hay không? Cháu nhờ Danh Danh trông giúp.”
Bà Lý cầm bình tưới, vừa tưới nước lên rau xanh vừa nói: “Buổi sáng lúc cô ra ngoài còn thấy Danh Danh mang theo Bối Bối chơi trốn tìm ở kho thóc, thoáng cái giờ đã không thấy đâu rồi a…”
Ánh mắt bà Lý nhìn qua lại một hồi, lau bàn tay ướt nước tiến lại gần chỗ Vương Mỵ nói nhỏ: “Tiểu Vương, nghe nói mẹ của Danh Danh chưa lấy chồng mà đã sinh ra thằng bé, cho nên bị người thân đuổi ra khỏi nhà, mang theo thằng bé đến Thái Dương cung? Cháu cùng cô ấy là chỗ quen biết, cháu nói chuyện này có phải thật hay không?”
Những năm này, phụ nữ chưa lấy chồng mà đã có con là chuyện bị người đời khinh ghét. Phụ nữ chưa chồng mà đã sinh con luôn bị người người mắng nhiếc, lên án.
Bà Lý là người tốt, nhưng lại thích đưa chuyện, nếu đem chuyện của Thư Hinh nói cho bà biết, chỉ sợ khắp Thái Dương cung không ai là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-phai-trom-cua-nguoi-mot-chiec-coc/2479109/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.