Dương Thanh không ngờ Tống Hoa Nghĩa đang điều tra mình.
Nhưng dù có biết anh cũng sẽ không quan tâm.
Trừ khi là người có thể tiếp xúc tới cấp bậc của anh, nếu không có tra đến mấy cũng chỉ nhận được đáp án “cơ mật”.
Quan hệ của Tống Hoa Nghĩa rộng tới đâu cũng không thể tra ra được thân phận thực sự của Dương Thanh.
Vừa về tới nhà, Tần Thanh Tâm đã gọi video cho Tần Y.
“Mẹ ơi!”
Màn hình điện thoại lập tức xuất hiện một gương mặt bầu bĩnh đáng yêu.
“Hai ngày nay con có nghe lời dì út không?”
Gặp được con gái, Tần Thanh Tâm dịu dàng mỉm cười, ánh mắt tràn đầy nhớ mong.
Mặc dù cô mới tới Yến Đô hai ngày nhưng đây là lần đầu tiên cô ở xa Tiêu Tiêu lâu như vậy.
“Con nghe lời mà!”
Tiêu Tiêu vội vàng đáp. Cô bé cũng rất vui vì được gặp mẹ.
“Nghe lời là tốt. Đợi bố mẹ làm xong việc ở đây sẽ về với con, được không?”
Tần Thanh Tâm cười nói.
Tiêu Tiêu gật đầu đáp: “Bố mẹ cứ yên tâm! Con lớn rồi, sẽ không gây phiền phức cho bố mẹ. Bố mẹ hãy yên tâm làm việc”.
Thấy con gái hiểu chuyện như vậy, Tần Thanh Tâm rất mừng.
“Tiêu Tiêu có nhớ bố không nào?”
Lúc này, Dương Thanh vừa ra khỏi nhà tắm, bật cười đi tới trước điện thoại.
“Bố ơi!”
Tiêu Tiêu trông thấy Dương Thanh, kϊƈɦ động kêu lên một tiếng mới nói: “Con nhớ bố lắm!”
Nghe vậy, Dương Thanh rất vui vẻ.
Hai vợ chồng trò chuyện với Tiêu Tiêu một lát mới dặn cô bé rửa mặt chuẩn bị đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-chien-than/1308715/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.