Sắc mặt của gần trăm cao thủ nhà họ Lâm đều cực kỳ khó coi.
Dương Thanh một tay nhấc bổng Lâm Tùng lên ngay trước mặt bọn họ chính là sự sỉ nhục.
“Cút hết đi cho tao!”
Ánh mắt bén nhọn của Dương Thanh quét tới, anh rống lên.
Tiếng rống giận này như một tảng đá không lồ rơi xuống đáy biển, khiến lòng người chấn động.
“Ranh con mau thả cậu Tùng ra. Nếu mày làm gì cậu Tùng, nhà họ Lâm sẽ không tha cho mày đâu!”
Gã cao to đứng đầu lạnh giọng uy hϊế͙p͙.
Dương Thanh khinh miệt nhìn gã ta, trong mắt chỉ có sát khí: “Mày trung thành thì tới cứu cậu chủ của mày đi!”
Dứt lời, anh nắm lấy cánh tay của Lâm Tùng, nện anh ta xuống nền đất.
“Rầm!”
Lâm Tùng ngã nhào ra đất, cảm giác xương cốt toàn thân đều sắp vỡ nát, đau đớn rêи rỉ.
Dương Thanh giẫm lên ngực anh ta, lạnh lùng nhìn gã cao to vừa lên tiếng: “Cậu chủ của mày đang nằm dưới chân tao, muốn cứu thì tới đây!”
“Mày muốn chết hả?”
Đối phương tức giận lao vọt tới chỗ Dương Thanh.
Trong mắt Dương Thanh bắn ra hai tia sáng lạnh lẽo.
“Chết đi!”
Đối phương cách xa mười mấy mét thoáng chốc lao tới tung đấm vào đầu Dương Thanh.
Anh không thèm nhúc nhích, chỉ khinh thường liếc nhìn gã ta.
Giây phút nắm đấm của gã ta tới gần, Dương Thanh bỗng vung tay ra.
“Uỳnh!”
Hai nắm đấm va chạm vào nhau.
Nắm đấm của gã cao thủ nhà họ Lâm lập tức nứt toác, một luồng sức mạnh khủng khϊế͙p͙ lan tràn tới cả cánh tay.
Trước mặt tất cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-chien-than/1308958/chuong-796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.