Thái độ của Dương Thanh cực kỳ bá đạo. 
Tào Trí và Tào Khanh đều sợ ngây người, thậm chí còn hoài nghi mình vừa nghe lầm. 
“Ý của cậu là cậu coi mười tỷ là tiền chúng tôi bồi thường cho cậu à?” 
Tào Trí khó tin nói: “Cậu không hề muốn chúng tôi nâng đỡ làm Vương của Yến Đô sao?” 
“Chẳng lẽ mười tỷ này không đáng để đổi lại mạng chó của em trai anh à?” 
Dương Thanh châm chọc nhìn Tào Khánh, lấy thẻ ngân hàng Tào Trí vừa đưa cho mình ném ra. 
“Phập!” 
Tào Trí khϊế͙p͙ sợ thấy thẻ bay sượt qua cổ mình cắm vào trụ đá cẩm thạch sau lưng. 
Hắn ta kinh hãi thấy một nửa chiếc thẻ cắm sâu trong cột đá mà cái cột không vỡ vụn. 
Không chỉ vậy, chỗ bị sượt qua trêи cổ hắn ứa ra máu tươi. 
Hai gã vệ sĩ của Tào Trí vội vàng xông lên chắn trước người hắn ta, cảnh giác nhìn chằm chằm Dương Thanh. 
Tào Khánh sợ choáng váng, ngơ ngác nhìn nửa tấm thẻ lộ ra ngoài cột đá, ánh mắt hoảng sợ. 
Tiện tay ném một cái thẻ ngân hàng đã có thể làm được như vậy. Nếu vừa rồi Dương Thanh muốn giết Tào Trí, hắn ta đã chết thảm rồi. 
“Sao, sao lại như vậy?” 
Tào Khánh ngây ngốc hỏi. 
Tào Trí cũng dần lấy lại tinh thần, trong mắt cũng tràn ngập sợ hãi. Hắn ta thực sự bị Dương Thanh dọa sợ. 
“Các người tránh ra đi. Nếu cậu Thanh muốn giết tôi thì đã giết từ vừa nãy rồi”. 
Tào Trí nói với hai gã vệ sĩ trước mặt mình. 
Nghe vậy, hai gã vệ sĩ kia mới tránh ra. Bởi 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-chien-than/1309036/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.