*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chất lượng cách âm của biệt thự vô cùng tốt, Dương Thanh lại đứng cách quá xa, chỉ có thể nhìn thấy mọi thứ trong biệt thự, không nghe thấy bất cứ âm thanh gì.
Anh chỉ thấy Tần Y tới gõ cửa phòng Tần Thanh Tâm, không biết hai người đã nói gì, Tần Thanh Tâm xuống phòng bếp trước.
Sau đó Tần Y lại nói gì đó với Tiêu Tiêu, cô bé bất chợt bật khóc.
“Nhất định Thanh Tâm có chuyện gì đó!”
Dương Thanh lo lắng nhưng không dám vào nhà với bộ dạng hiện giờ.
Tuy vết thương trêи người có thể giấu trong quần áo nhưng trêи mặt lại có vết xước rõ ràng, dù đã kết vảy nhưng trông vẫn rất dọa người.
Dương Thanh có tố chất thân thể siêu nhiên nên chỉ sau một đêm, các vết thương đã hầu như khỏi hẳn.
Nếu là người mình thường gặp phải tai nạn xe tối qua, không chết cũng bị thương nặng, không nằm viện nửa tháng không hồi phục.
Trong phòng, Tần Y vội vàng ôm Tiêu Tiêu, đỏ mắt nói: “Cháu yên tâm, bố mẹ cháu không thể ly hôn được. Bố cháu cũng không thể không cần cháu”.
“Dì nói thật không?”
Hàng mi dài của Tiêu Tiêu ướt đẫm nước mắt. Cô bé nghẹn ngào hỏi.
Tần Y gật đầu: “Có bao giờ dì lừa cháu chưa?”
“Nhưng bạn Hoa ở trường mầm non nói bố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-chien-than/1309124/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.