Lúc này, Khương Hùng chỉ cảm thấy vô cùng hả dạ.
Những lão già này đã mơ ước vị trí chủ gia tộc của lão ta không biết bao nhiêu năm, nếu không phải thái độ lão ta cứng rắn, chỉ sợ đã bị đuổi khỏi vị trí chủ gia tộc này từ lâu.
Có thể nói hôm nay tâm trạng của lão ta tốt nhất trong mấy năm qua. "Đây chỉ là trò lừa đảo thôi. Chắc Khương Hùng đã nói cho cô biết tình trạng của chúng tôi từ trước, nếu không cô không khám cho chúng tôi thì làm sao biết tình trạng căn bệnh của chúng tôi?"
Chủ nhánh ba chợt nói, đôi mắt lóe lên sát khí giống như mắt chim ưng vậy.
Bây giờ, lão ta rất muốn giết chết Phùng Tiểu Uyển.
Cho dù lão ta biết Khương Hùng không thể nói cho Phùng Tiểu Uyển biết tình trạng căn bệnh của bọn họ, nhưng muốn làm một vài chuyện thì nhất định phải tìm được một lý do hợp lý.
Phùng Tiểu Uyển không chết, chắc chắn có thể chữa khỏi bệnh cho Khương Hùng, sau đó lão ta sẽ chẳng còn cơ hội dao động được căn cơ của Khương Hùng nữa.
Chủ nhánh hai cũng nói: "Không sai, chắc cô đã biết trước bệnh tình của chúng tôi mới có thể nói ra chính xác như vậy”.
Chủ nhánh một vốn vẫn duy trì trung lập, nhưng sau khi Phùng Tiểu Uyển nói ra chính xác tình trạng căn bệnh của mình, lão ta đã chẳng còn do dự nữa, lập tức từ bỏ liên minh giữa năm chủ nhánh. "Chủ nhánh hai, chủ nhánh ba, các ông nói vậy có hơi quá không?"
Chủ nhánh một nói: "Tôi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-chien-than/1309343/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.