*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy Dương Thanh thật sự rời đi, Tần Thanh Tâm càng cảm thấy tủi thân, lặng lẽ rơi nước mắt.
“Em biết anh sẽ không phản bội em. Anh biết em vẫn luôn tin tưởng anh. Em chỉ muốn một câu giải thích mà thôi, tại sao anh lại không chịu”.
Tần Thanh Tâm nghẹn ngào nhỏ giọng thì thào.
Dương Thanh rời đi mấy ngày, lúc trở về đột nhiên dẫn theo một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi hơn cả cô.
Không chỉ vậy, cô gái đó còn thân mật gọi Dương Thanh là anh Thanh, hiện giờ đang sống trong nhà họ.
Tần Thanh Tâm càng nghĩ càng cảm thấy ấm ức. Cô vẫn luôn tin tưởng Dương Thanh tuyệt đối, nhưng gặp phải chuyện như vậy dù sao cũng sẽ có khúc mắc trong lòng.
Tần Thanh Tâm chỉ cần Dương Thanh giải thích một chút, coi như chỉ nói một câu anh coi Phùng Tiểu Uyển như em gái, cô cũng sẽ không nghĩ nhiều.
Cùng lúc đó, Dương Thanh đã ra khỏi dinh thự Vân Phong.
Mặt trăng tối nay vừa sáng vừa tròn. Ánh trăng chiếu xuống mặt đất có thể nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh.
“Ra đi!”
Dương Thanh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn không gian trống không, lạnh giọng quát lên.
Ngay sau đó, một bóng người màu đen nhảy xuống khỏi cây cổ thụ cao chọc trời.
“Bịch!”
Tiếng động thật lớn vang lên. Bóng người màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-chien-than/1309427/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.