Đây mới là người có sức mạnh chân chính!
Nếu như một người quay lưng với bản thân, từ bỏ hoàn toàn con đường mình muốn đi, thì đâu phải là người có sức mạnh?
Trong mắt Chu Dương, bây giờ bản thân mới là kẻ nhu nhược.
Con người mà Trần Thế Hào, Thẩm Bích Quân và Tạ Linh Ngọc hi vọng, mới là kẻ nhu nhược.
Anh không chú ý, khi anh có suy nghĩ này trong đầu, mọi thứ xung quanh dần trở nên hư ảo.
Sắc mặt của nhóm người giảng đạo xung quanh anh, lộ biểu cảm kinh hãi.
“Cút đi, cút đi”, Chu Dương giận dữ gầm gừ.
Suy nghĩ trong đầu như muốn xé nát ý thức của anh.
Cùng với sự xôn xao của nhóm người vây quanh, Chu Dương cảm thấy mình như đang ở trong địa ngục.
Cuối cùng, chọn lựa ra sao?
Gương mặt Tạ Linh Ngọc và Thẩm Bích Quân ở bên cạnh lộ rõ vẻ sợ hãi, sau đó nhìn nhau, Tạ Linh Ngọc chậm rãi gật đầu.
“Chồng ơi, anh sao vậy, anh không sao chứ?”, Tạ Linh Ngọc dịu dàng nói, từ từ ôm lấy đầu của Chu Dương.
Một hơi thở nhẹ nhàng truyền đến, Chu Dương bất ngờ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Những suy nghĩ không chịu thua trong đầu, dần lắng xuống.
“Chồng, anh vẫn ổn chứ”, Tạ Linh Ngọc nâng đầu của Chu Dương lên, nhìn thẳng vào mắt của anh nói: “Bộ dạng khi nãy của anh thật đáng sợ, anh thấy khó chịu ở đâu sao?”
Chu Dương hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn vào mắt của Tạ Linh Ngọc, tỉnh táo lại.
“Anh không sao”, Chu Dương khẽ nói.
Bầu không khí ngột ngạt.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-dai-gia/2253030/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.