Ông ta mơ hồ biết được, Thủy Băng Nguyệt đến từ một gia tộc siêu lớn mạnh của thủ đô, lớn hơn nhiều lần so với những gia tộc hạng nhất ở Đông Hải, vì thế dù Thủy Băng Nguyệt là một cô gái hơn hai mươi tuổi, nhưng trước nay giám đốc Quách đều không dám khinh thường.
Mấy năm gần đây Thủy Băng Nguyệt trở thành tổng giám đốc, giám đốc Quách vẫn chưa từng nhìn thấy Thủy Băng Nguyệt xem trọng ai như vậy.
Chu Dương bảo Ngưu Xuyên và Chu Phong cùng đi theo mình, còn Hứa Phong Lực và Hứa Phong Phàm trở về chỗ Hổ gia, thông báo chuyện hôm nay, sau đó anh bước vào phòng làm việc của Thủy Băng Nguyệt.
“Sao thế? Đến chỗ em còn muốn đưa theo người khác à?”
Thủy Băng Nguyệt đang xử lý công việc, nhìn thấy cửa văn phòng bị đẩy ra, cô ngẩng đầu liền nhìn thấy Chu Dương đưa theo Ngưu Xuyên và Chu Phong cùng bước vào, còn giám đốc Quách lại đứng phía sau bọn họ, cô khẽ hỏi.
Chỉ là bản thân Thủy Băng Nguyệt không để ý, giọng điệu vừa nãy của cô rõ ràng có ý làm nũng.
Trong lòng giám đốc Quách bỗng dấy lên cơn sóng to gió lớn, cố kìm nén tâm trạng xáo động.
Ông ta không ngờ, trong lúc vô ý mình lại do thám được bí mật này, nếu như truyền ra ngoài không biết bao nhiêu người sẽ đau lòng.
Phải biết rằng, Thủy Băng Nguyệt đến Đông Hải cũng đã mấy năm, hơn nữa tuổi còn trẻ, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, không thiếu người theo đuổi.
Nhưng trước đến nay giám đốc Quách chưa từng thấy Thủy Băng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-dai-gia/2253321/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.