Trong sảnh Vạn Thọ đều là tiếng mọi người cười cười nói nói, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt vui vẻ, đột nhiên có một âm thanh vang lên, khiến cho tiếng cười nói trong sảnh gần như bị đè xuống, trong chốc lát xung quanh bốn bề đều yên tĩnh.
Một giây sau, tất cả mọi người đều dồn ánh mắt nhìn người đàn ông tên người đàn ông tên Báo và đám người sau lưng anh ta.
Chỉ thấy những người này từ trên xuống dưới đều mặc màu đen, hầu hết đều có hình xăm. Người thì tóc vàng, người cắt đầu cua hoặc có người để đầu trọc.
Không phải người qua đường bình thường!
Đồ đần mới không nhận ra!
“Chí Văn, đi hỏi xem có chuyện gì.” Dương Chấn Kỳ hạ giọng nói với Dương Chí Văn.
“Được ạ.” Dương Chí Văn thích nhất là được ông nội sai đi làm việc, anh ta cảm thấy ông nội rất tin tưởng mình, lúc này đặt đũa xuống, đứng dậy đi tới.
“Người anh em, anh đến đây làm gì thế?” Anh ta cười rạng rỡ, hỏi người đàn ông tên Báo đang dẫn đầu.
Nhưng không ngờ, chờ đợi anh ta là những lời chửi mắng.
“Con mẹ nó ai cho mày gọi tao là anh em?”
Dương Chí Văn giật mình kêu lên, lảo đảo lui lại mấy bước, yếu ớt hỏi: “Sảnh Vạn Thọ này hai ngày trước chúng tôi đã đặt rồi. Mà bây giờ tiệc rượu đang diễn ra, anh trai để chúng tôi đi đâu bây giờ?”
“Tao không cần biết chúng mày đi đâu, dù sao trong mười phút, tất cả mọi người nhất định phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-dao-hoa/1173821/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.