🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Tú Lam không tức giận là giả, tuy bà ta không tiếp nhận Trần Hoàng Thiên, đó là bởi vì Trần Hoàng Thiên không còn gì cả, mất đi thân phận chủ tịch công ty Giải trí Hoàng Gia, bà ta cảm thấy Trần Hoàng Thiên chỉ có thể như trước đây, ngoại trừ việc giao hàng kiếm mấy triệu bạc thì không còn khả năng giúp bà ta kiếm ra tiền nữa.

Nhưng nếu như phải do bác gái cả làm hại thì Dương Ninh Vân cũng sẽ không bị bắt cóc, Trần Hoàng Thiên cũng sẽ không để mất công ty Giải trí Hoàng Gia, Hoàng Thiên Tuấn và Lôi Hồ cũng sẽ không bị bắt, đám cậu chủ đó cũng không thể làm gì được Trần Hoàng Thiên. Cho dù bà ta không định gặp Trần Hoàng Thiên, không xảy ra việc lần này, thì chí ít bà ta cũng sẽ để Trần Hoàng Thiên vào trong nhà.

Đợi chừng một năm nữa, thành phố điện ảnh làm tốt, Trần Hoàng Thiên bại lộ thân phận, vậy thì bà ta chính là mẹ vợ của chủ tịch công ty Giải trí Hoàng Gia, nở mày nở mặt biết mấy, vẻ vang biết mấy, ai gặp bà ta mà không phải cúi đầu chào, gọi bà một tiếng bà chủ?

Nhưng tất cả mọi thứ đều bị bác gái cả phá hoại hết

Đế quốc thương nghiệp cả ngàn tỷ cứ thể đổ sụp hết, bà ta tin chắc không có ai sẽ tặng cho Trần Hoàng Thiên một đế quốc thương nghiệp lớn như thế nữa. Bà ta cũng chẳng bao giờ có được những ngày tháng vẻ vang ấy nữa. Cho nên, khi nỗi bực tức của bà ta bộc

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-dao-hoa/1174085/chuong-161.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chàng Rể Đào Hoa
Chương 161
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.