“Cô làm người đại diện cho phương Tây, bán hai trăm bằng sáng chế đó lại cho tập đoàn Uyển Như.”
Lời nói của Giang Hải, khiến đầu óc Morin như bị ngập nước, những bằng sáng chế đó, đã được ghi dưới danh nghĩa của Giang Hải rồi, vì sao cần làm thêm những thứ này chứ.
Nhưng mà cô ta cũng không hỏi nhiều, hơi gật đầu.
Sững sờ nhìn Giang Hải, cô ta muốn biết, sau này cô ta sẽ ở bên cạnh Giang Hải với thân phận là gì.
Nhưng mà, vừa muốn mở miệng để hỏi thì Giang Hải đã đứng lên, cất bước rời đi.
Nhìn Giang Hải rời đi, trái tim Morin hoàn toàn rơi xuống đáy vực rồi.
Từ trong ánh mắt của Giang Hải, cô ta nhìn thấy được sự thờ ơ.
Cô ta, chính là người phụ nữ thánh khiết của người Lập Dị, nhưng trong mắt Giang Hải, thì từ trước tới giờ không hề có bất cứ địa vị nào.
“Anh ta chẳng qua chỉ muốn mượn thế lực của người Lập Dị, cũng muốn chiếm tài sản của người Lập Dị mà thôi....”
Người phụ nữ lớn tuổi ở bên cạnh đưa ra câu trả lời.
Sự tuyệt vọng trong mắt Morin, là tuyệt vọng nhưng chỉ trong chớp mắt lại trở thành giải thoát.
Điều này đối với cô ta mà nói, không phải là một điều tốt ư?
Thay vì phải làm một con đi3m cho tất cả những người đàn ông Lập Dị, còn không bằng làm một người phụ nữ trên danh nghĩa của Giang Hải còn hơn, đội cái mũ Giang Hải này, nhưng thực tế chỉ là một nữ tu mà thôi.
Ánh mắt của Morin, trở nên bình tĩnh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ky-quai/1523618/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.