“Điều này không thể nào!”
Hoàng Chiến trừng cái đồng xu này, lập tức kinh ngạc kêu thành tiếng.
Cục trưởng loạng choạng bò dậy, cơ thể Hoàng Chiến run rẩy, ông ta nhìn đồng xu này, thần sắc chợt trở nên phức tạp cực kỳ.
“Hắn ta còn nói! ” Cục trưởng run rẩy cầm cập mà nói: “Bảo nhà họ Hoàng sau này biết điều một chút!.
”
Hoàng Chiến cắn răng, giật lấy đồng xu, ông ta vuốt ve đồng xu này, nội tâm dấy lên hàng ngàn con sóng dữ!
“Sao hắn ta lại có thứ này…” Hoàng Chiến đã không làm chủ được tinh thần nữa, lúng ta lúng túng, ông ta siết chặt đồng xu này, tâm thần run rẩy!
Cục trưởng nhìn thần sắc thay đổi dữ dội của Hoàng Chiến, nội tâm chấn kinh, khó mà bình tĩnh được!
Phản ứng của Hoàng Chiến đã vượt xa khỏi dự liệu của ông ta!
Hoàng Chiến siết lấy đồng xu, ngồi phịch xuống ghế sofa, sắc mặt như tro tàn, sau khi thần sắc kinh hãi dần dần tan đi, ánh mắt cũng dần lạnh lẽo sâu thẳm hơn: “Chuyện này, coi như chưa từng xảy ra qua, có hiểu chưa?”
“Vâng!” Toàn thân cục trưởng chợt rùng mình, vội vàng gật đầu đáp dạ.
Hoàng Chiến cúi đầu, nhìn chăm chăm vào đồng xu rồi đứng dậy, quay người, rất nhanh đã biến mất khỏi cửa văn phòng, chỉ để lại một câu nói vang vọng trong văn phòng, khiến trái tim của cục trưởng run rẩy điên cuồng: “Nếu như chuyện này để bất kỳ ai biết được thì chỗ này sẽ trở thành một miếng đất mộ!”
Qua rất lâu, sau khi Hoàng Chiến rời đi, cục trưởng mới thở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-phe-vat/2198982/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.