Trần Xuân Độ cứ đứng trước mặt Ngọc Hiên Viên như vậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiên Viên, từ trên người anh đang toát ra sát khí, sự lạnh lùng khó tả, không ngừng chạy dài, bao trùm cả căn phòng.
Ngọc Hiên Vinh quỳ trên mặt đất, anh ta đang run lẩy bẩy, anh ta không ngẩng đầu lên cũng có thể cảm nhận được mạnh mẽ Trần Xuân Độ đang nhìn anh ta, giống như nhìn chằm chằm vào vực thẳm.
Trong lòng Ngọc Hiên Vinh không ngừng run lên, Trần Xuân Độ, khiến chỗ sâu nhất trong linh hồn của anh ta đều bao phủ một sự sợ hãi mãnh liệt!
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào Ngọc Hiên Viên đang không ngừng đập đầu nhận sai, qua rất lâu, Trần Xuân Độ mới chậm rãi lên tiếng: “Nói đi, là ai giúp đỡ anh ở Yên Kinh động thủ một cách trắng trợn như vậy.”
Trong lòng Ngọc Hiên Vinh run lên, anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc.
Anh ta không ngờ đến Trần Xuân Độ lại đột nhiên hỏi như vậy, ánh mắt của Trần Xuân Độ sâu, sắc bén, giống như biến thành một thanh kiếm sắc bén, dường như có thể xuyên thấu nội tâm của Ngọc Hiên Vinh, nhận ra được suy nghĩ trong lòng của Ngọc Hiên Vinh!
Ngọc Hiên Vinh nhìn Trần Xuân Độ, chuyện hợp tác giữ anh ta và Lê Thần Vũ không có bất kỳ ai biết, tại sao Trần Xuân Độ lại biết chuyện này?
Trong lòng Ngọc Hiên Vinh vô cùng chấn động, mà Trần Xuân Độ dướng như nhìn thấu được nội tâm của anh ta, thờ ơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-phe-vat/2199312/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.