“Bụp!” Dao Long Nha trong tay Trần Xuân Độ, động tác quá nhanh, Trần Xuân Độ tay cầm dao Long Nha, tay nhấc dao rơi, tất cả mọi người ở đây, không ai có thể nhìn rõ động tác của Trần Xuân Độ, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy một tàn ảnh vụt qua, sau đó, một cục đá thô to bằng cái đầu trẻ sơ sinh trong số đó, bỗng dưng bị Trần Xuân Độ gọt một mảng lớn!
Nhất thời, xung quanh im bặt, kim rơi cũng có thể nghe thấy!
Mà một giây sau, từ khối đá tối màu không có ánh sáng này, gần như bị tất cả mọi người nhận định đây là một khối đá bỏ đi không thể xuất hiện ngọc, đột nhiên, sắc mặt của vô số người đều thay đổi, nhìn chằm chằm vào khối đá thô này!
Chỉ thấy phía trên mặt cắt của khối đá bị dao Long Nha cắt, bỗng có một tia ánh sáng xanh ngọc tỏa ra, màu xanh như sóng nước mêng mang, vô cùng nhẹ nhàng bắt mắt!
“Đây là! ”
Thần sắc của vô số người đanh lại, bọn họ nhìn chằm chằm khối đá thô đó, trong lòng dậy sóng!
Bọn họ thế nào cũng không ngờ, khối đá thô này vậy mà thật sự có ngọc!
Đây gần như là chuyện không thể nào, nhưng lại xảy ra ở trước mặt bọn họ!
Trong đám đông vang lên từng tiếng xuýt xoa, vô số người mang vẻ sửng sốt kinh ngạc, mà Trương Bảo Thành thì trợn to hai mắt, biểu cảm đó giống như gặp ma vậy!
Bên cạnh Trương Bảo Thành, gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi đanh lại, đôi môi đỏ vô cùng dụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-phe-vat/2199325/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.