Sát thủ đó phớt lờ Kinh, Kinh hừ lạnh, toàn thân bộc phát khí chất lạnh lẽo, lúc này mới khiến sát thủ đó miễn cưỡng bình tĩnh tỉnh táo hơn một chút.
Sát thủ đó nhìn Kinh, nở nụ cười còn khó coi hơn khóc, lúc này mới giải thích: “Ông chủ, chúng tôi đã gặp phải rắc rối! ”
Kinh khẽ nhíu mày, rồi nhanh chóng giãn ra hỏi: “Có phải các cậu đã gặp một người đàn ông?”
Sát thủ đó vội gật đầu lia lịa, nhìn Kinh bằng ánh mắt ngạc nhiên.
“Rồi sao? Chẳng phải tôi bảo các cậu bắt người phụ nữ đó lại à?” Kinh hỏi tiếp.
“Bên cạnh người phụ nữ đó có một người võ công cao cường, chúng tôi không tiếp cận được, đành phải đối phó với người đàn ông đó.
” Sát thủ vẫn còn sợ hãi nói, lúc nhìn Kinh, ánh mắt anh ta bắt đầu trở nên mê man: “Anh ta còn bảo tôi nói với anh rằng! chúng tôi không xứng làm đối thủ của anh ta, bảo anh lăn vào đó! ”
Vù!
Sát thủ vừa dứt lời, nhiệt độ xung quanh bỗng giảm mạnh.
Sát thủ sửng sốt nhìn Kinh, trước giờ vẻ mặt Kinh vẫn luôn bình tĩnh, nhưng giờ nó đã bị sát ý lạnh lẽo bao trùm.
“Anh ta bảo tôi lăn vào đó! ” Kinh từ tốn nói: “Anh ta đã bị bao vây chết đến nơi rồi còn không biết sống chết! ”
Kinh bỗng mỉm cười, nhưng nụ cười này lại khiến sát thủ sởn tóc gáy, run lẩy bẩy.
“Để tôi đi, tôi có nhiều chuyện phải tính sổ với anh ta hơn anh.
” Hộ lạnh lùng nói, rồi xoay người giậm chân, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-phe-vat/2199519/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.