CHƯƠNG 22
Ngày hôm sau.
Ở nhà Trương Uyển Du, khu chung cư Giang Trì.
Người của công ty vận chuyển bố trí lại đồ vật ở trong nhà lại một phen, người nhà lại trở về ở một lần nữa.
Lâm Tinh Vũ làm cơm xong, gia đình quây quần dùng cơm, bữa cơm này tương đối có mùi vị.
Lần này là nhờ ông trời đã phù hộ, thật sự rất hạnh phúc! Ba con Trương Việt Bân bị ngã nhào một phát, có vô số người chờ đợi muốn dẫm đạp nhà bọn họ một cước, không còn sức lực để đối phó với gia đình của chúng ta.” Lư Ngọc Trân vui mừng phấn khởi nói, vô cùng vui vẻ: “Cũng không biết là ai đã phá hủy gia đình của bọn họ, tôi thật sự rất muốn cảm ơn người đó một phen.”
Trên mặt của Trương Minh Viễn cũng tràn đầy nụ cười, nói: “Gia đình lão tam làm việc quá tuyệt tình, đắc tội với nhiều người như vậy, không biết nhân ngoại hữu nhân, lần này đắc tội với nhân vật lớn, thật sự tự tạo nghiệt mà.”
“Đáng đời bọn họ thôi.” Lư Ngọc Trân giống như là nở mày nở mặt: “Lần này, tổng giám đốc Ngô mới nhậm chức đã xác nhập nhà máy trang sức của chúng ta vào sản nghiệp dây chuyền của tập đoàn, sau này còn có cổ quyền được chia hoa hồng, xem như đã vượt qua giai đoạn khó khăn. Sau cơn mưa, đã nhìn thấy cầu vồng.”
Biến động lần này của tập đoàn trang sức Trương thị gây nên chấn động ở thành phố Thanh Vân, nhất là chuyện của ba con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-quyen-quy/1011196/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.