CHƯƠNG 53
“Lâm gia, trộm đá quý của ngài không phải ý của tôi! Là Trương Việt Bân tìm tôi thôi!” Tạ Khôn không ngừng cầu xin.
“Xin ngài cho tôi một cơ hội! Tôi có thể bán mạng cho ngài như Thẩm Tam, sau này ngài nói gì thì tôi sẽ làm đó!” Tạ Khôn luống cuống cầu xin.
“Đã muộn rồi.” Lâm Tinh Vũ dửng dưng nói.
Sắc mặt Tạ Khôn xám xịt, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, cơ thể mềm nhũn ngã trên mặt đất như một con chó chết.
“Cả đời tôi luyện võ, nhưng tôi không thích giết người.” Lâm Tinh Vũ mặt không chút cảm xúc nói.
“Nhưng, tôi sẽ không buông tha cho bất cứ ai muốn giết tôi.”
Nói xong, Lâm Tinh Vũ xoay người lại, hờ hững nhìn Thẩm Tam.
Thẩm Tam gật đầu, trong lòng đã hiểu rõ, sau đó xông tới túm Tạ Khôn mềm nhũn như vũng bùn lên.
“Tạ Khôn, Lâm gia đã cho ông một cơ hội nhưng ông lại không biết quý trọng mà còn muốn giết Lâm gia.” Khóe miệng Thẩm Tam kéo ra một đường cong đầy châm biếm: “Tôi sẽ tự tay tiễn ông một đoạn, sẽ không để vị trí thứ nhất ở Đông Thành như ông chịu thua thiệt đâu.”
Thẩm Tam bảo hai vệ sĩ đưa Tạ Khôn đến bờ sông Thanh Vân…
Lúc này, tên Chuột bước ra khỏi gian phòng nhỏ, run rẩy đi tới chỗ Lâm Tinh Vũ, bày ra một chiếc hộp thủy tinh tinh xảo.
“Lâm gia, đây là đồ của ngài, hoàn toàn nguyên vẹn, chúng tôi không dám động vào.” Tên Chuột run sợ.
Lâm Tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-quyen-quy/1011259/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.