CHƯƠNG 70
Lâm Tinh Vũ thản nhiên nói: “Bản thân mình đã là vua thì cần gì phải khoe khoang.”
Ngũ Chính nghe xong nửa hiểu nửa không nhưng vẫn vô thức gật đầu, trong lòng thầm tiêu hóa câu nói của Lâm Tinh Vũ, càng nghĩ lại càng thấy anh nói có lý.
Người như Lâm tổng mới là người đàn ông đích thực, không tranh dành hư danh, sống tự do thoải mái.
Về sau anh ta không hỏi han, quan tâm, chỉ cần ngoan ngoãn làm việc cho Lâm tổng là được.
Lâm Tinh Vũ dập điếu thuốc, vứt ra ngoài cửa xe, anh nhìn thấy Trương Uyển Du đang vui vẻ, tươi cười bước đến.
Anh đứng lên mở cửa xe, Trương Uyển Du ngồi vào trong xe.
“Hôm nay em vui không?” Lâm Tinh Vũ hỏi.
“Tôi vui lắm! Giống như đang nằm mơ vậy.” Đôi mắt sáng của Trương Uyển Du chớp chớp, biểu cảm trên gương mặt cô vô cùng phấn khích.
“Trước đây tôi thật sự không dám nghĩ đến, món đồ trang sức mình thiết kế ra lại bán được 300 tỷ.” Trương Uyển Du hào hứng nói: “Hơn nữa còn có nhiều tờ báo nổi tiếng như vậy phỏng vấn tôi, giống như là ngôi sao vậy.”
Hôm nay cô đã chạm đến cảnh tượng chỉ có trong giấc mơ của mình, tác phẩm trang sức do chính tay cô thiết kế đã nhận được sự công nhận và khen ngợi của những người uy tín nhất trong nghề, cô đứng trên khán đài của buổi triển lãm phát biểu cảm nghĩ của mình trước các phương tiện truyền thông lớn.
Liệu còn chuyện gì vui hơn khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-quyen-quy/1011308/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.