CHƯƠNG 212
“Tập đoàn bất động sản Hải Dương vốn là tâm huyết của tao, là tao sáng lập ra!” Tưởng Kỳ cắn răng nói: “Nhà họ Tôn ỷ vào thế lực lớn đi lừa gạt, đã làm bao nhiêu chuyện thiếu đạo đức táng tận thiên lương rồi?”
“Ha ha, cái này liên quan gì đến chúng tao, tao chỉ là người làm việc thay nhà họ Tôn thôi.” Lục Quang híp mắt nhìn chằm chằm Tưởng Kỳ, lạnh giọng hỏi: “Dám nuốt túi tiền to của nhà họ Tôn, là ai cho mày lá gan?”
Tưởng Kỳ lạnh lùng nhìn Lục Quan: “Nếu biết mày sẽ phải hối hận!”
“Oa, miệng còn cứng lắm nhỉ? Tin tao ném mày xuống từ chỗ này luôn không?” Lục Quang hung tợn nói.
“Tao đã để lại di ngôn ở ngoài, hôm nay nếu tao chết ở cao ốc Hải Dương, đám người chúng mày không kẻ nào thoát được quan hệ!” Tưởng Kỳ trầm giọng, cũng không sợ lời uy hiếp đó.
Lục Quang nghiền ngẫm cười lạnh, gã lấy điện thoại mở đoạn ghi âm ra, bên trong có tiếng phụ nữ trung niên đang cầu cứu.
Nghe xong ghi âm, sắc mặt Tưởng Kỳ trắng bệch, sau đó mắt nổi tơ máu, trở nên cực kỳ phẫn nộ: “Đám súc sinh chúng mày! Tao muốn giết mày, sao chúng mày bắt được mẹ tao?”
Anh ta hoàn toàn không nghĩ tới cách nhà họ Tôn đối phó mình lại là bắt cóc mẹ già đang ở huyện của mình!
Tuy rằng trước kia nhà họ Tôn thường xuyên sử dụng thủ đoạn bỉ ổi đê tiện như vậy. Nhưng mẹ mình sắp sáu mươi, bà cụ cô đơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-quyen-quy/1011739/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.